Chào các bác, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút trải nghiệm thực tế của bản thân về cái gọi là “hàng real”. Chuyện cũng không có gì to tát đâu, nhưng mà nó cũng làm tôi mất kha khá thời gian với công sức đấy.
Hành trình đi tìm “hàng real” của tôi
Mọi chuyện bắt đầu từ việc cái tai nghe cũ của tôi tự dưng lăn ra chết bất đắc kỳ tử. Đang yên đang lành nghe nhạc thì nó tạch một phát, rồi im re luôn. Bực mình chứ! Thế là tôi quyết định phải sắm một em mới. Ban đầu, như bao người, tôi cũng ham rẻ.
Giai đoạn 1: Ham rẻ và cái kết đắng
Tôi bắt đầu lượn lờ trên mấy cái sàn thương mại điện tử, gõ “tai nghe giá rẻ”. Ui chao, nó hiện ra cả một rừng, mẫu mã thì đủ kiểu, giá thì ôi thôi, có khi chỉ bằng vài bát phở. Thấy một em quảng cáo nghe có vẻ ngon nghẻ, chống ồn, pin trâu, bass căng đét gì đó, mà giá thì “hạt dẻ” không tưởng. Tôi nghĩ bụng, “chắc người ta bán xả kho hay gì đó”. Thế là không ngần ngại, tôi chốt đơn luôn.
Mấy ngày sau hàng về. Hộp hiếc nhìn cũng có vẻ được được. Tôi hí hửng bóc ra. Trời ơi, cái cảm giác đầu tiên là nó nhẹ hẫng, nhựa thì ọp ẹp, cầm vào cứ sợ nó vỡ. Cắm vào nghe thử thì… ôi thôi rồi. Âm thanh nó cứ rè rè, bí bí, chả thấy bass đâu, chỉ thấy tiếng treble chói tai. Đúng kiểu tiền nào của nấy các bác ạ. Dùng được đúng một tuần thì một bên tai tịt ngóm. Cay!
Giai đoạn 2: Cẩn thận hơn một chút… nhưng vẫn chưa tới
Sau cú phốt đó, tôi tự nhủ phải cẩn thận hơn. Lần này, tôi không ham rẻ nữa. Tôi tìm những shop có vẻ “uy tín” hơn, nhiều lượt đánh giá tốt, giá cũng nhỉnh hơn kha khá. Tôi cũng đọc kỹ mô tả sản phẩm, xem hình ảnh feedback các kiểu. Cuối cùng, tôi cũng chọn được một em trông có vẻ “xịn sò” hơn hẳn em trước.
Hàng về, đúng là có khác. Chất liệu cầm chắc tay hơn, âm thanh cũng cải thiện đáng kể. Tôi mừng thầm, nghĩ phen này thì ngon rồi. Ấy thế mà, dùng được khoảng hơn tháng, bắt đầu có hiện tượng chập chờn. Lúc thì kết nối được lúc không, lúc thì đang nghe tự dưng ngắt. Pin thì tụt nhanh như tụt quần. Lại một phen thất vọng tràn trề.
Cuối cùng cũng tìm thấy “chân ái”
Lúc này tôi mới thực sự ngồi ngẫm lại. Hình như mình cứ loanh quanh với mấy cái thứ trôi nổi trên mạng thì không ổn. Tôi quyết định phải thay đổi chiến thuật. Tôi bắt đầu hỏi han bạn bè, người quen đã dùng qua, xem họ đánh giá thế nào. Rồi tôi chịu khó tìm đến những cửa hàng lớn, có showroom đàng hoàng, hoặc những đơn vị phân phối chính hãng.
Bước ngoặt quyết định:
Tôi dành hẳn một buổi chiều cuối tuần, lượn qua mấy cửa hàng như vậy. Đến nơi, tôi yêu cầu được nghe thử trực tiếp vài mẫu mà mình đã nhắm trước qua các review. Các bạn nhân viên ở đây cũng tư vấn nhiệt tình, giải thích cặn kẽ về từng loại. Tôi được cầm tận tay, đeo thử lên tai, cảm nhận chất âm thực sự. Đúng là nó khác một trời một vực so với mấy em hàng “online giá sốc” kia.
Cuối cùng, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng giữa nhu cầu, chất lượng và túi tiền, tôi đã quyết định rước về một em tai nghe có thương hiệu, giá thì đúng là cao hơn hẳn mấy lần so với mấy em “thử nghiệm” trước đó. Nhưng mà các bác ơi, nó đáng đồng tiền bát gạo thực sự.
- Chất liệu: Cầm vào chắc nịch, hoàn thiện tỉ mỉ từng chi tiết.
- Âm thanh: Trong trẻo, các dải âm tách bạch rõ ràng, bass sâu mà không ù, treble leng keng nghe rất sướng tai.
- Độ thoải mái: Đeo lâu không bị đau tai, cách âm cũng tốt hơn hẳn.
- Kết nối: Ổn định, nhanh chóng, không bị rớt mạng vớ vẩn.
Đến giờ, dùng em nó được mấy tháng rồi mà vẫn thấy ưng cái bụng. Đúng là “hàng real” nó có cái giá của nó, nhưng trải nghiệm nó mang lại thì không thể chê vào đâu được. Từ vụ này, tôi rút ra kinh nghiệm xương máu là đừng bao giờ ham rẻ với đồ công nghệ mà mình dùng thường xuyên. Cứ tìm hiểu kỹ, đến tận nơi trải nghiệm, chọn mặt gửi vàng thì mới mong có được “hàng real” các bác ạ. Chia sẻ thật lòng của một người đã từng “nếm mật nằm gai” vì ham của rẻ đây. Mong là giúp ích được cho bác nào đang có ý định sắm đồ tương tự!