Tìm sex bia ôm ở đâu? Gợi ý vài địa điểm phổ biến hiện nay.

Chuyện “sex bia ôm” này, để tôi kể cho mà nghe

Nghe cái tít thì mấy ông chắc cũng hình dung ra rồi đấy. Tôi thì cũng chẳng phải chuyên gia gì, nhưng mà cũng có dăm ba lần gọi là “thực hành” rồi “ghi chép” lại trong đầu, nên nay chia sẻ với anh em một chút gọi là kinh nghiệm xương máu.

Hồi đó, cũng tò mò như bao thanh niên mới lớn khác thôi. Nghe chúng bạn rủ rê, rồi cũng có đọc đây đó trên mạng, bảo là “vui lắm”, “thư giãn lắm”. Thế là tôi cũng quyết định thử một lần cho biết mùi đời. Ban đầu thì cũng hơi ngại ngùng, nhưng mà có anh em đi cùng nên cũng đỡ.

Quá trình “dấn thân” của tôi nó thế này:

Đầu tiên là phải tìm được chỗ. Mấy cái này thì thường nó kín đáo lắm, không phải cứ ra đường là thấy đâu. Phải có người quen dắt mối, hoặc là chịu khó lân la hỏi han mấy ông hay đi thì mới biết được. Lần đầu tôi đi là do một ông anh trong công ty cũ chỉ cho.

Tới nơi thì thấy nó cũng là một cái quán bình thường thôi, có khi là quán karaoke, nhà hàng gì đó. Nhưng mà không khí bên trong nó khác hẳn. Đèn đóm thì mờ mờ ảo ảo, nhạc nhẽo thì xập xình. Rồi mấy em gái bắt đầu xuất hiện. Ăn mặc thì thôi rồi, kiệm vải hết mức có thể. Mấy em này thì được cái dẻo miệng lắm, rót bia, gắp đồ ăn, nói chuyện cười đùa liên tục.

Tôi ngồi đó, chủ yếu là quan sát. Thấy mấy ông anh đi cùng thì vui vẻ lắm, cười nói hớn hở. Bia vào lời ra, rồi bắt đầu có những hành động thân mật hơn. Tôi thì cũng có uống vài chai, cũng có nói chuyện với một em ngồi cạnh. Em ấy kể đủ thứ chuyện, từ chuyện gia đình khó khăn, phải đi làm để kiếm sống, bla bla các kiểu. Nghe thì cũng thấy thương thương, nhưng mà nghĩ lại thì cũng thấy nó có gì đó không thật lắm.

Cái “thực hành” chính ở đây, theo tôi hiểu, là mấy ông bỏ tiền ra để được mấy em nó phục vụ. Phục vụ ở đây thì nó nhiều nghĩa lắm. Từ rót bia, nói chuyện, cho đến những cái “xa hơn” thì tùy vào thỏa thuận và độ chịu chi của mấy ông. Càng chi mạnh thì “dịch vụ” càng tới bến.

  • Bước 1: Tìm địa điểm và kết nối. Cái này quan trọng, không phải dễ.
  • Bước 2: Vào cuộc, gọi đồ, làm quen với “nhân viên”. Lúc này là để xem “hàng”.
  • Bước 3: Thương lượng giá cả cho các “dịch vụ” phát sinh. Chỗ này là nhạy cảm nhất, phải khéo.
  • Bước 4: “Tận hưởng” theo những gì đã thỏa thuận.

Sau vài lần đi như thế, tôi bắt đầu thấy nó nhàm. Cái vui vẻ ban đầu nó qua nhanh lắm. Chủ yếu là tốn tiền. Mà tiền thì bay như chim ấy. Mỗi lần đi về là ví lại xẹp đi trông thấy. Rồi còn lo sợ đủ thứ, sợ bị lừa, sợ bệnh tật, sợ người quen bắt gặp.

Có một lần, tôi chứng kiến một ông bạn say xỉn rồi làm loạn lên, cuối cùng bị bảo kê nó “xử lý”. Nhìn cảnh đó tự nhiên tôi thấy ớn lạnh. Từ đó tôi quyết định dừng hẳn, không dính vào mấy cái này nữa.

Nói chung, cái “thực hành” này của tôi nó chỉ dừng lại ở mức độ quan sát và trải nghiệm sơ sơ thôi. Nhưng mà cũng đủ để tôi rút ra một điều: Mấy cái “sex bia ôm” này nó phức tạp lắm, nhiều cạm bẫy. Vui thì có vui lúc đầu đấy, nhưng mà hậu quả thì khó lường. Tiền mất tật mang là chuyện dễ xảy ra.

Đến giờ nghĩ lại, tôi thấy mình cũng may là rút chân ra kịp. Chia sẻ ở đây không phải để cổ xúy hay gì, mà là để anh em nào có ý định thử thì nên suy nghĩ cho kỹ. Cuộc sống còn nhiều thứ vui vẻ, lành mạnh hơn nhiều. Đừng vì một chút tò mò nhất thời mà rước họa vào thân. Đó là những gì tôi đã “ghi chép” được từ chính trải nghiệm của mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *