Hành trình “vọc vạch” với em Mini Cooper
Chào mọi người, lại là tôi đây. Hôm nay rảnh rỗi nên tôi muốn kể cho anh em nghe về cái quá trình tôi “rước” rồi “chăm” con Mini Cooper của mình. Chuyện cũng không có gì to tát đâu, chủ yếu là chia sẻ lại mấy cái lặt vặt tôi tự tay làm với nó thôi.
Mọi thứ bắt đầu từ một ý thích bất chợt.
Thật ra thì, ban đầu tôi cũng không có ý định mua Mini đâu. Tôi cứ lướt qua lướt lại mấy hội xe cũ, xem cho vui thôi. Nhưng mà không hiểu sao, cứ nhìn thấy mấy con Mini Cooper đời cũ cũ một tí, cái dáng tròn tròn lùn lùn của nó lại thấy hay hay. Thế là tôi bắt đầu để ý hơn. Tôi mò mẫm đọc các bài đánh giá, xem các video người ta chạy thử, rồi tưởng tượng mình lái nó thì sẽ thế nào. Cái cảm giác muốn sở hữu nó cứ lớn dần lên từng ngày.
Quyết định xuống tiền và những ngày đầu làm quen.
Sau khoảng đâu đó một tháng tìm hiểu, tôi quyết định “chốt đơn” một em Mini Cooper S đời cũng không phải mới lắm. Lúc đi xem xe, tôi cũng nhờ một ông bạn rành về xe đi cùng để kiểm tra cho chắc. Xe cũ mà, mình không rành thì dễ bị “thuốc” lắm. May mắn là em nó cũng còn khá ổn, máy móc nghe còn êm, nội thất thì hơi cũ một chút nhưng không đến nỗi nào. Thủ tục giấy tờ xong xuôi, tôi chính thức đón em nó về nhà.
Những ngày đầu, cảm giác lái con Mini này thích thật. Xe nhỏ gọn, luồn lách trong phố dễ cực kỳ. Cái vô lăng nó nặng nặng, cho cảm giác lái rất thật tay. Mỗi lần đạp ga, tiếng pô nó nổ ù ù nghe cũng vui tai. Tôi bắt đầu nghĩ đến việc phải “tân trang” lại cho em nó một chút cho nó mới mẻ hơn.
Bắt tay vào “thực hành” trên xe
Đầu tiên là cái khoản nội thất. Ghế da theo xe cũng đã có vài vết nứt nhỏ rồi, màu cũng hơi bạc. Tôi quyết định tìm chỗ bọc lại da ghế. Tôi chọn màu da bò, trông nó cổ điển mà lại hợp với cái dáng xe. Lúc thợ họ tháo hết ghế ra, tôi cũng tranh thủ nhờ họ vệ sinh kỹ luôn cái sàn xe. Ui chao, bụi bẩn tích tụ bao nhiêu năm cũng được dịp “lộ thiên”.
Tiếp theo là đến phần âm thanh. Cái đầu đĩa theo xe nó cổ lỗ sĩ quá rồi, chỉ nghe được CD với radio. Tôi mò lên mạng, tìm hiểu các loại màn hình android cho Mini. Sau một hồi cân nhắc, tôi chọn một cái màn hình vừa túi tiền, có đủ các chức năng cơ bản như nghe nhạc, xem Youtube, dẫn đường. Việc lắp đặt thì tôi không dám tự làm, phải mang ra tiệm cho thợ họ làm cho chuyên nghiệp. Lắp xong cái màn hình, nhìn khoang lái nó hiện đại hẳn lên.
Rồi thì mấy cái lặt vặt khác nữa. Tôi tự mua mấy cái bóng đèn LED về thay cho đèn nội thất, đèn soi biển số. Mấy cái này thì dễ, tự mày mò một lúc là xong. Tôi còn mua thêm cái thảm lót sàn 6D cho nó sạch sẽ, dễ vệ sinh. À, còn cả việc dán lại mấy cái decal trang trí bên ngoài xe nữa. Mấy cái sọc đặc trưng của Mini ấy, tôi chọn màu đen cho nó ngầu.
Những “bệnh vặt” và kinh nghiệm xương máu.
Chơi xe cũ thì không tránh khỏi chuyện nó hay “hắt hơi sổ mũi”. Con Mini của tôi cũng không ngoại lệ. Có đợt tự nhiên cái điều hòa nó không mát, chỉ ra gió không. Tôi mang ra gara kiểm tra, thợ bảo bị hở gas. Nạp lại gas, thay mấy cái gioăng cao su là lại ngon lành. Rồi có lần thì cái cửa sổ trời nó kẹt, không đóng lại được. Lại phải mang đi sửa. Mấy cái này nó không nặng nhưng mà cũng tốn kém kha khá đấy.
Một trong những thứ tôi thấy cần lưu ý khi chơi dòng xe này là phụ tùng. Đồ của Mini thì không phải là quá hiếm, nhưng mà giá thì cũng không rẻ đâu. Nhất là mấy món đồ liên quan đến máy móc, điện đóm. Nên là anh em nào có ý định chơi dòng này thì cũng nên chuẩn bị sẵn tinh thần cho khoản này.
Tôi cũng học được cách tự kiểm tra mấy thứ cơ bản như nước làm mát, dầu máy, áp suất lốp. Mấy cái này tuy nhỏ nhưng mà quan trọng lắm. Mình để ý một chút thì xe nó cũng đỡ hỏng vặt hơn.
Tổng kết lại quá trình “chung sống”
Đến giờ thì tôi với con Mini này cũng gắn bó được một thời gian rồi. Nói chung là cũng có lúc vui, lúc buồn, lúc nó ngoan, lúc nó dở chứng. Nhưng mà mỗi lần tự tay mình làm được cái gì đó cho nó, dù là nhỏ thôi, cũng thấy vui lắm. Nó không chỉ là một cái xe, mà còn là một người bạn đồng hành, một cái “thú vui” để mình mày mò, khám phá.
Nếu hỏi tôi có hối hận khi mua nó không thì câu trả lời là không. Tất nhiên là nó cũng có những cái bất tiện, những cái tốn kém. Nhưng mà cái cảm giác lái nó, cái cá tính của nó thì khó mà tìm thấy ở những dòng xe khác. Với tôi, đó là một trải nghiệm đáng giá.
Đấy, sơ sơ là như vậy. Hy vọng những chia sẻ của tôi sẽ giúp ích được cho anh em nào cũng đang có ý định “nhảy hố vôi” giống tôi. Chúc anh em luôn vui vẻ với đam mê của mình!